Thành Cổ Loa, còn được gọi là Loa Thành, là một di tích lịch sử nổi tiếng gắn liền với truyền thuyết về An Dương Vương xây dựng thành và câu chuyện Mỵ Châu – Trọng Thuỷ. Tòa thành này được xây dựng từ thế kỷ III TCN, là kinh đô của nước Âu Lạc xưa, hiện nay thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội.
Thành Cổ Loa là một công trình đồ sộ và độc đáo, được xếp vào loại lớn nhất trong các thành cổ ở Việt Nam. Trong khu di tích này có khoảng 60 di tích cổ, trong đó 7 di tích đã được công nhận là Di tích cấp Quốc gia. Ngoài ra, khu vực này còn bảo tồn nhiều giá trị văn hóa phi vật thể phong phú, như các lễ hội dân gian, nghề truyền thống và đặc sản ẩm thực đặc trưng.
Các công trình nổi bật trong khu di tích gồm Đình Cổ Loa, Đền Thượng, Am Bà Chúa, Giếng Ngọc… tất cả đều được bảo tồn tốt và là điểm đến hấp dẫn cho du khách trong và ngoài nước khi tham quan Hà Nội. Thành Cổ Loa không chỉ có giá trị lịch sử to lớn mà còn phản ánh trình độ kỹ thuật và sự sáng tạo của người Việt cổ, trở thành một biểu tượng của văn hóa dân tộc.
Thành Nhà Hồ
Thành Nhà Hồ là một công trình kiến trúc lịch sử nằm tại xã Vĩnh Long, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa, cách trung tâm Hà Nội khoảng 140 km. Được xây dựng vào cuối thế kỷ 14, Thành Nhà Hồ đã tồn tại hơn 600 năm và đến năm 1962, được công nhận là di tích cấp quốc gia. Đặc biệt, vào năm 2011, di tích này đã được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới.
Thành Nhà Hồ không chỉ là một công trình kiến trúc đặc sắc mà còn là biểu tượng lịch sử quan trọng của đất nước. Sau hàng trăm năm, thành vẫn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp cổ kính, tráng lệ, sừng sững giữa mảnh đất rộng lớn của huyện Vĩnh Lộc. Được xây dựng từ những tảng đá lớn màu xám, với kết cấu độc đáo, Thành Nhà Hồ nổi bật với sự đột phá trong kỹ thuật chế tác đá thời kỳ thế kỷ 14. Không gian của thành, bao gồm la thành và hào thành, có diện tích lên đến hàng nghìn ha, được bao phủ bởi màu xanh tươi mát của cây cỏ, tạo nên một cảnh quan yên bình, hài hòa. Thành Nhà Hồ không chỉ là minh chứng cho tài năng xây dựng của người xưa mà còn là một di sản văn hóa quý giá của Việt Nam.
Hoàng Thành Thăng Long
Hoàng thành Thăng Long là quần thể di tích lịch sử gắn liền với sự phát triển của kinh thành Thăng Long, nay là Hà Nội, phản ánh nền văn minh châu thổ sông Hồng suốt 13 thế kỷ. Quá trình hình thành bắt đầu từ thời tiền Thăng Long vào thế kỷ VII, qua các triều Đinh, Tiền Lê, và phát triển mạnh mẽ dưới các triều Lý, Trần, Hậu Lê, đến triều Nguyễn.Năm 1009, Lý Công Uẩn lên ngôi, sáng lập nhà Lý. Tháng 7 năm 1010, Lý Thái Tổ dời đô từ Hoa Lư ra Đại La, đặt tên là Thăng Long. Các công trình quan trọng của Hoàng thành được xây dựng ngay sau đó, với mô hình tam trùng thành quách. Trong suốt các triều đại, Hoàng thành Thăng Long được mở rộng và tu bổ, đặc biệt dưới thời Trần và Lê. Tuy nhiên, từ năm 1516 đến 1788, dưới triều Mạc và Lê Trung Hưng, thành bị tàn phá nhiều lần.Đến năm 1798, vua Quang Trung dời đô về Phú Xuân, Thăng Long chỉ còn lại là Bắc thành. Thời Nguyễn, các công trình của Hoàng thành bị dỡ bỏ, chỉ còn điện Kính Thiên và Hậu Lâu được giữ lại làm hành cung. Năm 1805, vua Gia Long cho phá bỏ phần còn lại và xây dựng thành mới theo kiểu Pháp, quy mô nhỏ hơn.
Hoàng thành Thăng Long không chỉ là một công trình kiến trúc vĩ đại mà còn là biểu tượng của lịch sử, văn hóa và sự phát triển của dân tộc Việt Nam qua nhiều triều đại. Với hơn 1.000 năm tuổi, Hoàng thành Thăng Long là minh chứng sống động cho nền văn minh lâu đời của đất nước, là nơi ghi dấu những sự kiện quan trọng trong quá trình hình thành và phát triển của quốc gia. Những giá trị lịch sử và văn hóa của Hoàng thành Thăng Long vẫn mãi mãi là nguồn cảm hứng và niềm tự hào của người dân Việt Nam, đồng thời là một điểm đến quan trọng, thu hút du khách trong và ngoài nước.
Nếu ai đã từng xem MV “Không thể cùng nhau suốt kiếp” của nữ ca sĩ Hòa Minzy chắc hắn sẽ ấn tượng bởi một kiến trúc cổ đầy tính nghệ thuật, đó chính là cung An Định Huế. Công trình này nằm tại số 97 Phan Đình Phùng, được xây dựng năm 1917, ban đầu là phủ của Thái tử Nguyễn Phúc Bửu Đảo (vua Khải Định). Năm 1922, nơi này được trao cho Thái tử Vĩnh Thụy (vua Bảo Đại). Sau Cách mạng tháng 8, gia đình vua Bảo Đại sống tại đây trước khi ra nước ngoài, sau đó Hoàng thái hậu Từ Cung hiến cho chính quyền. Cung An Định đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới và là điểm du lịch không thể bỏ qua khi đến Huế.
Nhà Tù Côn Đảo
Nằm trên đảo Côn Sơn thuộc huyện Côn Đảo, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, khu di tích lịch sử nhà tù Côn Đảo là một công trình do thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xây dựng. Quy mô của nhà tù bao gồm 127 phòng giam, 42 xà lim và 504 phòng biệt lập. Trong đó, khu vực phòng giam biệt lập được gọi là "chuồng cọp" - nơi nổi tiếng với những phương pháp tra tấn tàn bạo dùng để đày đọa tù nhân. Sau ngày đất nước thống nhất năm 1975, nhà tù Côn Đảo chính thức bị đóng cửa. Bốn năm sau đó, vào năm 1979, Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch đã công nhận nơi này là di tích quốc gia.
Dinh Độc Lập tọa lạc tại số 135 Kỳ Khởi Nghĩa, TP. Hồ Chí Minh, là công trình lịch sử quan trọng xây dựng từ năm 1863. Năm 1962, sau khi bị ném bom làm sập hoàn toàn cánh trái, Chính phủ Việt Nam Cộng hòa đã xây lại dinh trên nền đất cũ. Sự kiện lịch sử quan trọng nhất diễn ra vào ngày 30/4/1975 khi lá cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam được kéo lên nóc dinh, đánh dấu việc kết thúc 20 năm chiến tranh và thống nhất đất nước. Với khuôn viên rộng 12 ha, 3 tầng chính và khoảng 100 phòng, công trình được xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt năm 2007.
Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Quảng trường Ba Đình là nơi lưu giữ thi hài của Người. Lăng được khởi công ngày 2/9/1973 và khánh thành ngày 29/8/1975. Công trình cao 21,6m, rộng 41,2m với 3 lớp, được ốp bằng đá granite xám ở ngoài, đá xám và đỏ đánh bóng ở trong, mặt chính có dòng chữ "CHỦ TỊCH HỒ-CHÍ-MINH" bằng đá hồng. Xung quanh lăng là vườn cây với hơn 250 loài thực vật từ khắp Việt Nam. Mặc dù trong di chúc Bác muốn được hỏa táng và đặt tro ở 3 miền, nhưng Bộ Chính trị quyết định giữ gìn thi hài để người dân cả nước và du khách quốc tế có thể đến viếng.
Văn Miếu - Quốc Tử Giám là quần thể di tích quan trọng hàng đầu của Hà Nội, nằm ở phía Nam kinh thành Thăng Long. Quần thể này bao gồm hồ Văn, khu Văn Miếu - Quốc Tử Giám và vườn Giám, trong đó Văn Miếu là nơi thờ Khổng Tử, còn Quốc Tử Giám là trường đại học đầu tiên của Việt Nam. Kiến trúc được chia thành 5 lớp không gian với các cổng lần lượt từ ngoài vào trong: cổng Văn Miếu, Đại Trung, Khuê Văn các, Đại Thành và cổng Thái Học. Trong hơn 700 năm hoạt động, nơi đây đã đào tạo hàng nghìn nhân tài. Ngày nay, Văn Miếu - Quốc Tử Giám không chỉ là điểm tham quan của du khách mà còn là nơi tổ chức hội thơ hàng năm, khen thưởng học sinh xuất sắc và là chốn "cầu may" của các sĩ tử trước các kỳ thi quan trọng.